THƯƠNG - taycat.com.vn
Công ty TNHH Tây Cát

THƯƠNG

THƯƠNG


Coi đá banh xong, VN thua, buồn, thương người mình bé nhỏ.

Tối, 8h ba đèo mẹ về nhà, lũ nhỏ hỏi “ủa, sao giờ này ba mẹ về vậy?” Mẹ bảo “về nhà coi đá banh”, cả đám con cười! Tui hỏi mẹ, cơm chưa, tắm chưa, mẹ bảo “rồi, tranh thủ để coi đá banh”. Ba lội qua nhà hàng xóm nhập hội, mấy mẹ con tui ôm tv nhà. Mẹ và lũ em vừa coi vừa bảo “coi thấy mệt quá, đói nữa rồi”.

Đấy, ko chỉ là một trận cầu đâu. Mẹ tui năm nay mới biết coi đá banh đấy, chỉ từ cái đội tuyển đáng yêu này. Thương!

Vô mùng, nghe ba mẹ nói chuyện, nói về đám dưa hấu chuẩn bị thu hoạch, nói về đám dưa mới vừa gieo hạt. Chiều nay tôi có dắt bạn gặp ba mẹ, mẹ khoe dưa của mẹ trái lăn lóc, mẹ kêu ba nghe bạn tui nói về canh tác sạch, canh tác hữu cơ. Ba mẹ rất vui và chăm chú lắng nghe. Tối nay, trước khi vô mùng ba hỏi tính toán lắp ống tưới làm sao, cả bọn im ru, thương ba quá, để mai tui tính phụ. Ba nằm bên mùng bên kia, hỏi sang tui nằm bên mùng bên đây “bạn mày nói gửi phân vi sinh hay thuốc sâu hữu cơ là khi nào? Khi nào gửi tài liệu hướng dẫn làm vậy…?”

Thương!

Chị em chúng tui hay cãi nhau với ba về việc ko cho dùng thuốc cỏ, ko dùng thuốc sâu, nói về việc nuôi đất, yêu đất… Nhưng hiếm khi ba đồng tình bởi ko thấy kết quả, bởi ko đủ kiên nhẫn và cam tâm nhìn thành quả lao động bị phá hoại, bởi ko có nền tảng hiểu biết… Vậy mà chỉ nghe bạn tui nói vậy thì ba rất cầu thị.

Tự dưng tui nhớ tới câu nói trong tác phẩm của Nam Cao “Ai cho tao lương thiện?”.

Ba mẹ tui đi 1 vòng, đến gần cuối đời lại học cách trồng hữu cơ – cái mà người xưa ko cần học.

Lúc tôi sinh ra và hiểu biết, ba làm thợ mộc, tôi cũng học làm thợ. Ruộng rẫy là phụ và tôi ko học đc gì ngoài chữ và nghề mộc học lóm được. Tôi học vì tò mò, vì thích, vì muốn chế tạo và vì muốn giúp ba mình. Số phận xoay vần, bây giờ, khi mà làm bánh trở thành nguồn nuôi sống chính của gia đình thì ba lại quay sang ruộng rẫy vất vả. Có lẽ cái thở dài của tôi nó dài từ năm ngoái đến nay mà chưa xong 1 hơi.

Thương đấng sinh thành cuối đời vất vả, thương em trai chẳng chịu bước ra xông pha cùng chúng bạn. Thương tôi mộng ngoài biên giới xa xôi mà trái tim mình còn đặt ở mảnh chiều tà sau hè.

Mai tôi sẽ học thêm về trồng trọt vậy!

 

Rate this post

Để lại bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *


Nhận tin khuyến mãi

Hãy là người đầu tiên biết về các chương trình khuyến mãi đặc biệt và các sản phẩm!